Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

Người vẽ Hà Nội của hôm nay

Một Hà Nội với đầy đủ vẻ nhộn nhịp, xô bồ... là những gì mà họa sỹ Nguyễn Trường muốn truyền tải qua những bức tranh của mình.

Người ta gọi Nguyễn Trường là một người yêu Hà Nội, với cách thể hiện đậm chất nghệ sĩ. Hà Nội qua góc nhìn của anh được gửi gắm vào những bức tranh màu nước với đầy đủ vẻ nhộn nhịp, xô bồ như vốn có của nó.

Tranh của anh được mọi người thưởng lãm qua những bức vẽ lớn hay chỉ đơn giản là những nét trực họa nhanh chóng trong cuốn sổ tay. Đối với anh, Hà Nội không chỉ như một đề tài vô tận, thu hút đôi mắt của đứa con lần đầu tiên được nhìn thấy quê hương mà còn là một sự cố gắng vượt qua thử thách để diễn tả bằng ngôn ngữ hình họa, màu sắc. 

Nguyễn Trường gặp Hà Nội qua tranh của họa sĩ Bùi Xuân Phái. Trong một lần đến nhà họa sĩ Bùi Thanh Phương - con trai họa sĩ Bùi Xuân Phái, Nguyễn Trường đã có dịp cảm nhận và xúc động về những nét vẽ, những suy tư về phố cổ Hà Nội.


Phố cổ Hà Nội được họa sỹ Nguyễn Trường khắc họa qua tranh.

Họa sỹ Nguyễn Trường cho biết, nếu muốn tìm hiểu, muốn vẽ tranh về Hà Nội thì không thể không xem tranh họa sĩ Bùi Xuân Phái. Yêu tác phẩm của Bùi Xuân Phái nay lại được nghe thêm những giai thoại xung quanh những tác phẩm ấy, anh lại càng thêm yêu quý cuộc đời và nhân cách của họa sĩ. Thoạt nhìn, tranh của anh có một chút hơi hướng giống tranh của họa sĩ Bùi Xuân Phái. Nhưng, Hà Nội hiện lên trong tranh của Nguyễn Trường lại tập hợp nhiều hình ảnh của cuộc sống đương đại, một Hà Nội được diễn tả hiện thực khiến cho người xem dễ nhận ra những nơi chốn quen thuộc.

"Với họa sĩ Bùi Xuân Phái - thời điểm ông vẽ Hà Nội là trong tâm tưởng và chắt lọc để thể hiện cá tính, suy nghĩ của ông. Còn tôi, vẽ một Hà Nội đầy đủ, rất chi tiết. Với ông Bùi Xuân Phái - dĩ nhiên tôi đã đọc và xem nhưng tôi cố gắng chọn cho mình một góc nhìn về Hà Nội như một người bên ngoài, đứng xa khao khát tìm hiểu văn hóa sâu sắc của những bậc tiền bối đi trước, trong đó có nhà văn Băng Sơn." - họa sỹ Nguyễn Trường chia sẻ.
 

Bức tranh phố Hàng Cá của họa sĩ Nguyễn Trường

Mới đây, trong một dịp tình cờ ghé vào trang cá nhân của Nguyễn Trường, họa sĩ Tô Chiêm - biên tập viên mỹ thuật của Nhà xuất bản Kim Đồng đã phát hiện ra tranh của anh. Như một duyên nợ của hai con người ở hai thế hệ, hơn 30 bức trực họa về Hà Nội của anh được sử dụng làm tranh minh họa cho cuốn sách “Băng Sơn - Hà Nội rong ruổi quẩn quanh”. 

Cũng lạ, từng bức tranh và từng trang viết lại ăn khớp, với chiều sâu tâm hồn và nét hoài niệm về phố phường Hà Nội. Tuy nhiên, với một người đi xa, lần đầu tiên được trở về quê hương như Nguyễn Trường, con mắt của anh nhiều khi như đôi mắt con trẻ, lạ lẫm, ngạc nhiên và mong muốn thu nhận tất cả những gì mình nhìn thấy.

Họa sĩ Tô Chiêm cho biết: "Anh nhìn thấy gì thì vẽ ra như thế. Nên nhiều khi có cảm giác hơi rối, hơi tham. Điều đó cũng dễ hiểu vì một con người lần đầu tiên đến du lịch Hà Nội, một con người nhìn thấy cái gì cũng lạ và muốn thâu nhận tất cả vào bức tranh của mình. Theo tôi nghĩ tâm trạng của họa sỹ Nguyễn Trường khi vẽ là như vậy. Mới đây, họa sỹ Nguyễn Trường bảo tôi rằng anh muốn vẽ Hà Nội nhưng sẽ vẽ với độ lắng hơn, sâu hơn, kĩ càng hơn nữa. Tôi thấy anh bắt đầu có độ lắng để chuẩn bị cho ra đời những tác phẩm mới".


Nhà báo, họa sĩ Nguyễn Trường luôn cầm trên tay chiếc máy quay nhỏ để ghi lại những hình ảnh về Hà Nội.

Là người gốc Bắc nhưng lớn lên tại thành phố Hồ Chí Minh, 18 tuổi ra nước ngoài, Nguyễn Trường còn có một tên gọi khác là Etcetera Nguyễn. Anh lựa chọn nghề báo, lựa chọn con đường về Hà Nội như mong muốn giải đáp trong lòng mình nhiều câu hỏi, như một cách tìm về nguồn cội. Công việc của anh là đưa tin về các sự kiện văn hóa, xã hội, tìm hiểu nét đẹp văn hóa Hà Nội và các tỉnh lân cận để gửi tới cộng đồng Việt kiều xa Tổ quốc. 

Những khi rảnh rỗi, thú vui của anh là vẽ. Từ niềm đam mê hội họa, cộng với cái nhìn đầy mới mẻ, hào hứng về thủ đô nghìn năm, Nguyễn Trường đã cho ra đời hàng chục bức trực họa về Thủ đô, mang đậm nét hoài cổ nhưng cũng đầy âm thanh cuộc sống Hà Nội. Từ những con phố, con đường, góc nhìn của anh tỷ mỷ theo từng trụ cột điện, từng bảng hiệu, chiếc xe gắn máy hay gánh hàng rong. 

Theo anh, muốn vẽ được thì phải quan sát kĩ, không thể vẽ trong tưởng tượng, hình dung hay quá hoài niệm. Với con mắt của một nhà báo, Nguyễn Trường cho rằng, Hà Nội là một mảng mà anh sẽ dành nhiều thời gian để tìm hiểu và khai thác.

"Sự thay đổi trong tôi sẽ là một Hà Nội với nhiều sự biến động và điều đó phải ghi lại một cách khách quan, chân thành. Nó sẽ đóng góp rất nhiều - những bài viết, hình ảnh trong tương lai của tôi sẽ ở một độ sâu nhiều hơn trước đây. Lý do là tôi thấy nhiều người viết về Hà Nội nhưng vẽ về Hà Nội hình như vẫn còn đơn sơ, hoặc vẽ theo cung cách mô phỏng chứ không mô tả Hà Nội như nó đang có. Tôi cho rằng, sự ghi chép dưới con mắt một nhà báo qua bàn tay của một người họa sĩ thích vẽ như tôi thì Hà Nội có lẽ được tái hiện một cách rõ ràng, đầy đủ hơn" - họa sỹ Nguyễn Trường chia sẻ.

Hiện nay, Nguyễn Trường đang là Tổng thư ký của tờ tuần báo bang Califonia, Mỹ tên là Vietweekly. Từng ước mơ làm họa sĩ nhưng sau này anh chọn nghề báo làm hướng đi cho mình. Năm 2006, anh về Việt Nam đưa tin sự kiện APEC. Được sự công nhận và giúp đỡ của Bộ Ngoại giao Việt Nam, năm 2012 anh quyết định trở về Hà Nội làm phóng viên thường trú của tờ Viet weekly. Cũng từ đây, anh quyết định sống và gắn bó với Hà Nội. 

Sau cuốn sách “Băng Sơn - Hà Nội rong ruổi quẩn quanh”, họa sĩ Nguyễn Trường sẽ làm sách tranh về Trường Sa và Hoàng Sa - tập hợp nhiều bức kí họa về cuộc sống của người dân nơi đây. Dự kiến, cuốn sách của anh sẽ được ra mắt vào cuối tháng 10/2013./

Hà Nội đón hơn 14 triệu lượt khách du lịch năm 2012

Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch vừa cho biết, trong năm 2012, Thủ đô đã thu hút 14,4 triệu lượt khách du lịch đến Hà Nội, trong đó có 2,1 triệu lượt khách quốc tế (tăng 11,3% so với năm 2011).

Theo Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Hà Nội, hầu hết các thị trường khách trọng điểm đến Thủ đô đều có lượng khách tăng đáng kể. Cụ thể, khách Hàn Quốc tăng 53%, Singapore tăng 49%, Nhật Bản tăng 32%, Trung Quốc tăng 27%, Mỹ tăng 26%, Australia tăng 20%...

 
Ngày càng nhiều khách nước ngoài tìm đến Hà Nội

Do ảnh hưởng của suy thoái kinh tế khiến công suất sử dụng buồng, phòng khách sạn tở Hà Nội ước đạt 55,44% (giảm 2,54% so với năm 2011). Giá phòng trung bình của khối khách sạn ở Hà Nội từ 3 đến 5 sao cũng giảm nhẹ từ 4,1-9%, trong khi đó khối khách sạn ở Hà Nội từ 1-2 sao, giá phòng lại có xu hướng tăng trung bình khoảng 11%.

Trong năm 2013, ngành du lịch Hà Nội phấn đấu thu hút 15,5 triệu lượt khách, trong đó có 2,25 triệu lượt khách quốc tế và 13,25 triệu lượt khách nội địa. Để đạt được mục tiêu trên, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Hà Nội cho biết, ngành du lịch Thủ đô cần tập trung khai thác các giá trị di sản để phát triển sản phẩm du lịch, đồng thời tăng cường các chiến dịch quảng bá, xúc tiến hình ảnh như: quảng bá du lịch Hà Nội trên một số kênh truyền hình tại Nga, tạp chí du lịch trực tuyến Travel Mart in Asia 2013…

Phiên chợ đồ cũ Hà Nội: Hứa hẹn sự thú vị

Hôm nay, 3-11, "Phiên chợ đồ cũ Hà Nội" do Hội Cổ vật Thăng Long và Bảo tàng Hà Nội phối hợp tổ chức sẽ chính thức khai mạc tại bảo tàng này (đường Phạm Hùng - Hà Nội). Đây là nơi để những người yêu thích thú chơi cổ vật gặp gỡ, giao lưu, đồng thời là điểm đến thú vị cho khách du lịch Hà Nội.

Việc trao đổi, mua bán những món đồ đã qua sử dụng là nhu cầu cũng là thú chơi của nhiều người. Trên thế giới, các phiên chợ loại này được mở ở nhiều nơi, thu hút sự chú ý của người dân sở tại và khách du lịch. Hội Cổ vật Thăng Long và Bảo tàng Hà Nội khai thác sảnh phía bên phải của bảo tàng làm địa điểm tổ chức phiên chợ này - họp từ 9h30 đến 16h30 ngày chủ nhật hằng tuần. 


Gọi là chợ nhưng "Phiên chợ đồ cũ Hà Nội" mang phong cách riêng. Các gian hàng được thiết kế theo hình thức chợ quê, như thường thấy ở mỗi làng quê Việt Nam, với những hình ảnh gợi nhớ như cầu gỗ, cây đa, mái đình làng… Mặt hàng được bày bán ở chợ là đồ cũ, đồ cổ, đồ thủ công mỹ nghệ (lụa, sơn mài, đồ xương, đồ sừng…) - lựa chọn từ những làng nghề nổi tiếng nhằm góp phần giới thiệu nét văn hóa Thăng Long - Hà Nội. Chủ các gian hàng là hội viên Hội Cổ vật Thăng Long và hội cổ vật các địa phương. "Hiện tại, chúng tôi bố trí khoảng 40 gian hàng. Nếu số gian hàng này không đáp ứng được nhu cầu mua bán, trao đổi của người dân và du khách, chúng tôi sẽ tính toán thêm" - ông Đào Phan Long, Chủ tịch Hội Cổ vật Thăng Long cho biết.


Chợ đồ cũ là nơi những người yêu thích cổ vật gặp gỡ, giao lưu, đồng thời là điểm đến thú vị cho du khách.

Trước sự băn khoăn của dư luận về tình trạng hàng giả, hàng nhái, sự mất trật tự có thể xảy ra tại phiên chợ, ông Đào Phan Long nói: "Tiêu chí của chợ không chỉ là nơi kinh doanh, trao đổi sản phẩm, mà còn là nơi để những người yêu thích sản phẩm độc đáo đến giao lưu, kết bạn, trao đổi. Hơn thế, chợ là nơi để người Việt giới thiệu các sản phẩm thủ công chính hiệu đến người nước ngoài và ngược lại. Chợ quy định rõ người bán hàng không được mang, bán các loại hàng hóa mà Nhà nước cấm, các sản phẩm phản văn hóa. Những ngày họp chợ, thành viên Ban quản lý chợ gồm đại diện Hội Cổ vật Thăng Long, Bảo tàng Hà Nội… sẽ có mặt kịp thời giải quyết những vấn đề phát sinh. Với những người mua, bán, trao đổi đồ cổ, nếu cần sự thẩm định thì sẽ có chuyên gia hỗ trợ, tư vấn".

Về vấn đề này, ông Nguyễn Tiến Đà, Phó Giám đốc điều hành Bảo tàng Hà Nội cho biết thêm: Trong thời gian chờ đợi nội dung trưng bày của Bảo tàng Hà Nội hoàn thành vào năm 2015, Bảo tàng Hà Nội được TP Hà Nội cho phép khai thác các hoạt động ngoài sân vườn nhằm thu hút khách tham quan du lịch đến Hà Nội. Việc tổ chức phiên chợ cũ bên ngoài bảo tàng không nằm ngoài mục đích đó. Từ khi còn là ý tưởng, bảo tàng đã có nhiều buổi làm việc với các cơ quan chức năng và đã nhận được sự đồng ý. Hơn nữa, chợ được thiết kế đơn giản, linh hoạt, sau khi họp xong có thể thu gọn, trả lại mặt bằng cho bảo tàng nên sẽ không phá vỡ không gian cảnh quan bên ngoài, càng không ảnh hưởng đến nội dung trưng bày bên trong. Để tăng tính hấp dẫn, BQL chợ còn mời các ban nhạc dân tộc đến biểu diễn miễn phí nhằm phục vụ du khách trong suốt thời gian họp chợ.

Ngoài phiên chợ đồ cũ với sự đa dạng của các mặt hàng, du khách đến Bảo tàng Hà Nội còn được ngắm nhìn, tìm hiểu nghệ thuật bonsai qua 15.000 cây cảnh đang trưng bày tại đây, được thưởng thức âm nhạc dân tộc... Những yếu tố đó cộng lại sẽ đưa Bảo tàng Hà Nội và phiên chợ đồ cũ trở thành một trong những địa chỉ du lịch hấp dẫn ở Hà Nội.

Cà phê Hà Nội chiều thu

Hà Nội như dịu dàng hơn trong cơn gió chiều thu, bên một ly cà phê nóng hổi. Bởi thế mà chỉ 3 từ cà phê - Hà Nội - mùa thu mà khiến bao người xao xuyến.

Không phải là thủ phủ cà phê nhưng Hà Nội luôn có vị trí riêng trong lòng những yêu giọt đắng. Người ta tìm đến cà phê Hà Nội như một cách để cảm nhận vẻ đẹp trầm lắng của một thành phố nghìn năm. Bởi thế chẳng mấy ai gọi cà phê để thỏa cơn khát mà thường thưởng thức chậm rãi, nhâm nhi.

Không khó để tìm được một quán cà phê trên các con phố ở Hà Nội. Nhưng chọn quán nào, hợp với ai lại là điều không phải dễ. Bởi thế những người sành cà phê có khi vẫn phải cất công cả chục cây số để tìm đến đúng quán yêu thích của mình.

Người thích hoài cổ thường chọn các quán cà phê truyền thống trong lòng phố cổ Hà Nội. Nhân - Nhĩ - Dĩ – Năng ý chỉ bốn quán cà phê nổi tiếng Hà Nội từ những năm 40, 50 của thế kỷ trước. Dù là những hàng quán chật hẹp, nằm sâu trong ngõ hay chênh vênh trên gác nhưng với hương vị độc đáo riêng, những cái tên này chưa bao giờ là xưa cũ. Khách đến đây không cầu kỳ bàn ghế, cốc chén mà chủ yếu để tìm lại không gian xưa và ký ức về một thời.



Dù không nằm trong “tứ trụ cà phê” đất Hà Thành nhưng cà phê Đinh và cà phê Giảng vẫn được nhiều người biết đến như những thương hiệu cà phê lâu đời nhất ở đây. Nằm trong căn gác hai, cà phê Đinh nép mình trên con phố Đinh Tiên Hoàng sầm uất, hướng ánh nhìn ra mặt hồ Gươm xanh bóng.

Không ít người đến lại về vì bàn ngồi ngoài ban công kín chỗ, nhưng chẳng ai thấy bực mình vì sẽ quay lại lần sau để có được góc nhìn đẹp nhất. Thế mới biết, cà phê không đơn thuần chỉ là để uống mà còn như chất xúc tác để ngắm nhìn Hà Nội đẹp hơn.

Những người không uống được cà phê đắng lại chọn cho mình quán Giảng để nhâm nhi. Hương thơm nóng hổi cùng vị trứng ngọt ngào trong tách cà phê giữa chiều thu Hà Nội khiến không ít người say đắm. Để rồi mỗi khi cơn gió lạnh ùa về lại phải tìm cho được hương thơm quyến rũ ấy.

Uống cà phê còn là dịp gặp gỡ bạn bè và chia sẻ những sở thích chung. Vì thế người yêu nhạc Trịnh tìm đến những quán cà phê để cảm nhận thêm những tâm hồn đồng điệu. Cứ như thế các quán cà phê nhạc Trịnh lần lượt ra đời, mang đến nét chấm phá rất riêng cho văn hóa thưởng thức giọt đắng tại Hà Thành. 

Những cái tên như Cuối Ngõ, Trịnh Ca, hiên trà Trường Xuân dường như đã trở nên thân thuộc với những người đam mê nhạc Trịnh. Trong không gian lắng đọng, mộc mạc, đậm chất Trịnh ca, người ta tìm thấy một Hà Nội rất riêng trong từng câu hát “Nhớ mùa thu Hà Nội” hay “Đoản khúc thu Hà Nội”.



Và khi nói đến cà phê Hà Nội không thể không nhắc đến những quán cà phê “ghế đá vỉa hè”. Khắp các tuyến phố thủ đô, đâu đâu người ta cũng có thể bắt gặp những quán cà phê như vậy. Dăm ba chiếc ghế ngồi, một vài ly cà phê, người trầm ngâm đọc báo, người trò chuyện bạn bè… 

Đó là hình ảnh quen thuộc trên vỉa hè dọc các con phố Thái Phiên, Triệu Việt Vương, Nguyễn Du, Nhà Thờ... Với giá thành bình dân, không gian mát mẻ của cây cối ven đường, nhiều khách đến đây đơn giản chỉ để chọn một góc ngồi hướng mặt ra phố phường đông đúc, gọi tách cà phê ngắm dòng xe qua lại như mắc cửi. Cứ thế một hình ảnh Hà Nội ồn ào náo nhiệt bỗng bình dị, nên thơ qua từng giọt đắng cà phê.

Địa chỉ một số quán cà phê Hà Nội:

Cà phê Năng: số 6 Hàng Bạc
Cà phê Nhĩ: số 2 Hàng Cá
Cà phê Đinh: số 13 Đinh Tiên Hoàng
Cà phê Giảng: số 109 Yên Phụ, 39 Nguyễn Hữu Huân.
Cà phê Cuối Ngõ: ngõ 68 đường Cầu Giấy
Cà phê Trịnh Ca: số 108A D2, ngõ 233 Tô Hiệu.
Cà phê Trịnh: số 101 phố Trung Kính.
Hiên trà Trường Xuân: số 13 Ngô Tất Tố.

Cận cảnh ngôi trường thu hút khách du lịch nhất ở Đà Lạt

Một ngôi trường quen thuộc thường xuyên được thấy trong các bức ảnh cưới, hay ảnh của các khách du lịch mỗi khi họ đến thành phố Đà Lạt ngàn hoa này.

Đó là trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt, thuộc phường 10, thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng. Ngôi trường được người Pháp thành lập năm 1927, do kiến trúc sư Moncet thiết kế và chỉ đạo xây dựng, sau 8 năm thì hoàn thành. Tên gọi đầu tiên của trường là Petit Lyceé Dalat, nơi chuyên dành cho việc giảng dạy con em người Pháp và một số gia đình người Việt giàu có thời bấy giờ. Cho đến nay, ngôi trường này được công nhận là một trong 1.000 công trình xây dựng độc đáo tiêu biểu của thế giới trong thế kỷ 20.
Toàn cảnh vè ngôi trường thơ mộng và luôn được khách du lịch yêu thích khi đến Đà Lạt.


Ngôi trường này luôn là điểm đến quen thuộc của các cặp đôi tới Đà Lạt chụp ảnh cưới...

 


...hoặc khách du lịch cũng luôn đến đây chụp ảnh kỷ niệm.


Nhiều người cho rằng đến Đà Lạt là phải ghé qua "cái trường cong cong" thì mới "đủ bộ".


Dáng cong chính là điểm nhấn đặc biệt của ngôi trường cổ này.


 
Năm 1932 trường được đổi tên thành Grand Lyceé de Dalat và đến năm 1935 trường có tên là Lyceé Yersin để tưởng nhớ tới bác sĩ Alexandre Yersin, một bác sĩ người Pháp gốc Thụy Sĩ có công khai sinh ra thành phố Đà Lạt.
Về sau, trường đổi tên thành Trung tâm Giáo dục Hùng Vương, hiện nay là trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt, nơi chuyên bồi dưỡng cán bộ quản lý cho các trường mầm non, tiểu học và trung học cơ sở. Ngôi trường có rất nhiều chuyên ngành đào tạo như: Sư phạm Tin học, Toán, Hóa học, Lịch sử, Ngữ văn, sư phạm Mỹ thuật và Công nghệ thiết bị trường học… Nhiều danh nhân Việt Nam đã có thời gian học tập tại trường, điển hình như GS Trịnh Xuân Thuận - nhà vật lý thiên văn, hiện sống tại Mỹ.
Kiến trúc của trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt được Hội Kiến trúc sư thế giới (UIA) công nhận là một trong số 1.000 công trình xây dựng độc đáo, tiêu biểu của thế giới trong thế kỷ 20. Đánh giá công trình kiến trúc này, báo Đông Dương (Indochine) lúc bấy giờ đã viết: “Đó là một ngôi nhà lớn mà không ai ở Đà Lạt có thể bỏ qua”.


 


Sân trường rộng, thoáng và nhiều cây xanh xung quanh.


Ảnh trong ảnh quay về quá khứ năm 1948


 

Thời còn có rất nhiều sinh viên người nước ngoài theo học tại đây

Tháp bút cổ đã hoen màu ngày xưa.


 


Mãi từ năm 1948 đến nay trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt không thay đổi nhiều là mấy.


Chiều hoàng hôn buồn phía trước ngôi trường cổ kính.


 
Nằm trọn trong lòng thành phố Đà Lạt đầy mộng mơ, ngôi trường nổi bật với không gian xanh rộng lớn, thoáng đãng tạo ra một khung cảnh bình yên và lãng mạn.
Điểm nhấn của trường là dãy giảng đường chính hình vòng cung với chiều dài phía trước 77,18m, phía sau 89,8m, gồm ba tầng lầu và 24 phòng học. Đường cong của dãy nhà vòng cung này được ví như hình ảnh một cuốn sách đang mở ra biểu tượng của tri thức trải rộng, là đường cong khát vọng. Cuối dãy nhà vòng cung này là một tháp chuông cao 54m nổi bật giữa không gian bao la và màu xanh của ngàn thông tượng trưng cho một khát vọng trí tuệ vươn lên.
Nói thêm về tòa nhà đặc biệt hình vòng cung này thì còn có tường gạch trần đỏ được mang từ châu Âu sang và mái được lợp bằng ngói làm từ nước Pháp. Nhìn bao quát bên ngoài, tường nhà được xây cách điệu với các mái vòm với tỷ lệ hài hòa tạo nên vẻ đẹp thanh thoát cho khối nhà 
Ngoài dãy nhà chính còn có các dãy nhà khác được đặt song song cũng chỉ cao khoảng 2, 3 tầng dùng làm hội trường, phòng thí nghiệm, kí túc xá…


 

Ngôi trường nằm ngay sát hồ Xuân Hương


 












 

Tháp bút nghiêng nghiêng

Nhìn từ trên cao, trường CĐ Sư phạm Đà Lạt trông khá giống với các ngôi trường ở nước ngoài bởi kiến trúc đặc biệt và được bao phủ xung quanh bằng một khung cảnh xanh mướt, tuyệt đẹp của thành phố sương mù.
Nhìn chung, toàn bộ ngôi trường này là một công trình kiến trúc độc đáo mang đậm dấu ấn cổ kính châu Âu, nhưng cũng đồng thời kết hợp được nhiều chi tiết kiến trúc bản địa để tạo thành một công trình kiến trúc hòa hợp giữa Đông và Tây. Với không gian thoáng đãng, trong lành cùng kiến trúc hài hòa, độc đáo, ngôi trường cao đẳng này không chỉ là nơi lý tưởng để học tập, nghiêm cứu mà còn là nơi thu hút tất cả các du khách. 
Nhiều người đến Đà Lạt đã khẳng định trong các trường ở thành phố cao nguyên này, thì Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt là nơi hút khách du lịch nhất. Mọi người thường tới đây chụp ảnh, dạo bộ và các đôi uyên ương thì tìm đến đây để chụp ảnh cưới lãng mạn. Ngày 28/12/2001, Bộ Văn hóa - Thông tin đã công nhận Trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt là Di tích Kiến trúc Quốc gia.
Một điểm thú vị nữa khi nhắc tới ngôi trường này, là việc ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng lần đầu tiên thực hiện single và bộ phim điện ảnh cùng tên "Tuổi hồng thơ ngây" đã chọn chính ngôi trường này để quay clip. Trong MV Tuổi hồng thơ ngây, Mr Đàm hóa thân vào vai người thầy giáo mới nhận công việc giảng dạy tại trường Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt, từ đây những câu chuyện quá khứ 20 năm về trước của một đôi sinh viên trong cuộc tình đầy nước mắt được tái hiện lại đầy huyền bí, lãng mạn.


 

Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng đã quay một MV tại ngôi trường này.

Trải nghiệm một sáng sớm mù sương quanh hồ Xuân Hương, lang thang qua những con đường quanh co đầy hoa cúc quỳ vào những ngày cuối năm, đặt chân đến Cục Địa Dư, Nhà thờ Domaine, "Tu viện của những con chim", Nhà thờ Dân tộc thiểu số, Viện Hạt Nhân, thác Pongour hay tìm đến những biệt thự Pháp cổ tại Đà Lạt và thăm quan Cao đẳng Sư phạm Đà Lạt chỉ là số ít trong rất nhiều điều thú vị tại thành phố mộng mơ này.