Tp.HCM cũng đóng góp 2/3 số khách

Nằm giữa dòng chảy yên bình của sông Vàm Thuật, một nhánh của sông Sài Gòn, Miếu Nổi thuộc địa bàn phường 5 (quận Gò Vấp) như một ốc đảo nhỏ giữa bốn bề sóng nước và những vườn cây trái sum suê phía An Phú Đông (quận 12).
Miếu Nổi từ lâu không chỉ nổi tiếng linh thiêng mà còn là sự kết hợp hài hòa giữa kiến trúc, văn hóa của người Việt và người Hoa. Được dựng lên từ thế kỷ thứ 18, suốt mấy trăm năm qua, Miếu Nổi là điểm du lịch của thành phố.
| |
Không ai biết chính xác miếu Nổi được dựng lên từ năm nào, chỉ nghe kể lại qua những giai thoại, mà những thế hệ ông bà từng sinh sống ở đây kể lại cho con cháu mình nghe.
Chuyện kể rằng, khoảng giữa thế kỷ 18, khi ấy, vùng đất Gia Định này còn vô cùng hoang sơ, thưa thớt dân cư. Có một người đàn ông làm nghề chài lưới, giữa đêm vô tình vớt được xác một phụ nữ ở thượng nguồn trôi về bèn đắp mộ, thờ cúng cho oan hồn người đã khuất. Tiếng lành đồn xa, những ngư dân khác cũng theo nhau tới thắp hương, cầu phúc trước ngôi mộ mỗi đêm giăng lưới với hi vọng sẽ có nhiều tôm cá, thuyền ghe thuận lợi đi về. Dần dà, không chỉ những ngư dân chài lưới quanh khúc sông Vàm Thuật mà những chủ ghe thuyền buôn bán qua đây cũng nán lại thắp hương, dâng lễ. Các cụ bô lão trong vùng bèn tập hợp con cháu, góp công của xây dựng ngôi miếu to hơn, đề phòng những lúc nước to, lũ lớn.
![]() |
Ban đầu, chỉ là ngôi miếu nhỏ bằng tre và lá dừa. Theo thời gian, những nhà buôn ghé lại sửa sang mãi nên ngôi miếu cứ rộng ra thêm. Do địa hình khá đặc biệt, nên người dân thường gọi tên là miếu Nổi. Muốn qua miếu phải đi đò. Nhưng thực ra, miếu còn có một tên gọi khác do người Hoa đặt là miếu Phù Châu. Trước năm 1975, miếu là một điểm hành hương nổi tiếng của người dân Sài Gòn - Gia Định. Sau năm 1975, miếu gần như bị bỏ hoang, không người coi giữ và sửa sang.
Mãi cho đến năm 1989, một người Hoa tên Lục Câu sống tại địa phương đứng ra bỏ tiền và phát động mọi người sửa sang, khôi phục lại hoạt động của miếu. Ông Lục Câu, trưởng ban Quản lý miếu ngày nay, đã tự tay phác thảo và thực hiện tu sửa, đắp các hình tượng tại miếu. Đến nay, sau nhiều lần trùng tu, Phù Châu miếu đã trở thành một ngôi miếu khang trang, kiến trúc đặc sắc với nét văn hóa Việt - Hoa, là một trong những địa điểm tham quan, dâng hương của nhiều người.
![]() |
Điều dễ dàng nhận thấy và hấp dẫn du khách nhất khi đến Miếu Nổi chính là những con rồng. Rồng hiện diện ở khắp nơi trong không gian của miếu Nổi. Ngay cổng chính cũng là một đôi rồng làm bằng đá cẩm thạch uốn lượn theo thế song long đấu đầu vô cùng oai phong lẫm liệt. Trong điện chính, các gian thờ bên trong, trái, phải đều có khắc rất nhiều đôi rồng theo thế long chầu rất sinh động, đẹp mắt. Ngoài ra, tám cột chính của miếu cũng đều có khắc rồng nổi uốn lượn ôm lấy thân cột vô cùng tinh xảo. Cuối cùng, hoành tráng nhất chính là hai con rồng dài chừng 15 mét ôm trọn mặt tiền của hòn đảo nhỏ nơi miếu tọa lạc.
Có thể nói, Miếu Nổi chính là một thế giới thu nhỏ của rồng vì trên miếu có hàng trăm con rồng ở rất nhiều tư thế, kiểu dáng khác nhau.
![]() |
Chính những giai thoại ly kỳ về gò đất nổi lên giữa sông với ngôi miếu này đã khiến miếu Nổi trở nên linh thiêng và tôn nghiêm hơn. Và biến cù lao bỏ hoang, chỉ rộng khoảng 2500 mét vuông này, trở thành một vùng đất thiêng của xứ Sài Gòn - Gia Định suốt mấy trăm năm qua. Dù đi lại khó khăn hơn những nơi khác, miếu Nổi ngày ngày vẫn đón không ít lượt khách từ khắp nơi trong thành phố tìm đến. Để du lịch thưởng ngoạn cũng có, mà để thắp hương cầu mong bình an, làm ăn phát đạt cũng nhiều.
Năm 2010, miếu Nổi được công nhận di tích kiến trúc nghệ thuật cấp thành phố. Tồn tại gần 300 năm, miếu Nổi chứng kiến không biết bao thăng trầm của lịch sử hình thành vùng đất Sài Gòn - Gia Định, và sự phát triển của TP.HCM hiện đại ngày nay. Miếu Nổi hiện trở thành điểm du lịch văn hóa tâm linh, có tên trong một số tour du lịch quanh TP.HCM.
Tránh xa những bộn bề của phố phường, Miếu Nổi là địa điểm khá lý thú để du khách hòa mình vào thiên nhiên và cảnh sông nước êm đềm, thanh tịnh, trong mùi hương trầm lan tỏa khắp ngôi miếu thiêng.
Chú tôi có cái thú thích vác máy ảnh len lỏi khắp các ngõ ngách vùng miền, để khám phá những nét đẹp của nhiều làng nghề đặc sắc của Việt Nam còn lại qua hàng nghìn năm lịch sử với bao biến cố thăng trầm. Chú bảo, chính điều đó tạo nên sự đa dạng, phong phú của nền văn hóa nước ta.
An Hải, ngôi làng nằm tại quận Sơn Trà, TP biển Đà Nẵng mang trong mình nhiều câu chuyện lịch sử có ý nghĩa nhân văn sâu sắc, rất đáng cho du khách suy ngẫm.
Ở một đất nước chạy dài bên bờ biển Đông như Việt Nam, có khá nhiều ngôi làng cùng mang tên An Hải. Tên làng là sự gửi gắm niềm mong mỏi của những cư dân Việt trông cho cuộc sống yên bình. Làng An Hải ở TP biển Đà Nẵng nay đã hòa cùng nhịp sống đô thị nhưng những câu chuyện còn được lưu giữ ở ngôi làng này vẫn ẩn chứa trong đó nhiều bài học cho hậu thế.
Làng An Hải là vùng đất trù phú ở hữu ngạn sông Hàn, xưa kia được xếp vào “Quảng Nam ngũ đại xã” (một trong năm xã lớn ở Quảng Nam). Ngôi làng này dưới triều vua Tự Đức đã được ban 4 chữ “Thiện tục khả phong” (khá khen thay phong tục tốt lành). Qua thời gian, những dấu nét xưa của làng giờ không còn nhiều nhưng sự hiện diện bền bỉ của ngôi đình có niên đại hơn 400 năm ở đây như một cuốn sách cổ để mỗi khi lần giở, chúng ta lại được một lần chạm hiểu vào quá khứ.
Mộ Trần Quang Diệu hiện nằm trong khuôn viên Nhà thờ Tiền hiền làng An Hải và Thoại Ngọc Hầu (Ảnh: Báo Đà Nẵng)
Tại làng An Hải có một ngôi nhà thờ tộc mang đến 2 dòng họ: Nhà thờ tộc Nguyễn – Trần Văn. Dân làng ở đây đều biết con cháu trong tộc này lúc sống mang họ Nguyễn và khi qua đời, trên bia mộ được ghi lại là họ Trần Văn. Những bậc cao niên làng An Hải kể lại việc làm này là nhằm tránh những hệ lụy sau khi dũng tướng Trần Quang Diệu bị xử chém và con cháu bị tru di.
Bên cạnh đó còn là một câu chuyện khác biệt về tình bạn thân thiết của dũng tướng Trần Quang Diệu và Thoại Ngọc Hầu - Nguyễn Văn Thoại - 2 con người thuộc 2 triều đại đối nghịch nhau trong lịch sử Việt Nam. Những câu chuyện xưa ở làng An Hải, có chuyện trong chính sử, có chuyện do các tộc họ truyền lại, có chuyện do dân gian yêu mến tạo dệt nên, song, tất cả đều mang những ý nghĩa về nhân sinh quan, rất đáng để tìm hiểu, suy ngẫm.
Chẳng phải tháng chín về, người Hà Nội ở Sài Gòn mới lại nao nao đón mùa thu. Bởi cảm giác thu ở Sài Gòn xảy ra rất thường, đến nỗi ai mà thành kính với thu Hà Nội, sống giữa Sài Gòn, lâu lâu lại phải nhấc mũ một lần.
Bạn không tin ư? Hãy thử thức dậy vào lúc tinh mơ, khi mà đường phố Sài Gòn vừa khô ráo sau một cữ tắm đêm, khi mà lá trên cành sạch tinh sau cơn mưa chớp nhoáng đang khô trở lại, và cái âm ẩm hơi sương bắt đầu dần tan đi. Đó là lúc Sài Gòn trong trẻo nhất, tưởng chừng như ngửi thấy cả mùi nhựa cây, mùi tinh dầu của đủ loại lá lẫn trong cái thoang thoảng của hương hoa đêm đang lui dần. Đó là lúc lá me và những bông hoa sao dầu xoay vòng vòng rồi thi nhau rớt không cần ý tứ xuống mặt đường láng coóng sạch bong.
Chẳng phải trải qua cả một mùa hè oi nồng ngột ngạt, những khắc thu Sài Gòn chỉ cần người thưởng thức nó đi qua một buổi trưa hanh nắng, bỗng dưng lạc bước vào mấy con đường mát lịm vắng tanh trong công viên Tao Đàn, mé Dinh Độc Lập là có thể ôm trọn.
Hoặc sau 6 giờ chiều, trước 7 giờ tối thứ bảy hoặc chủ nhật, né mấy con đường huyết mạch mà đi vào khu Phạm Ngọc Thạch, Đồng Khởi, Nguyễn Huệ, Tôn Đức Thắng, quá bộ ra phía bến tàu hay tượng Trần Hưng Đạo, là cảm nhận được thu liền. Cũng chẳng cần đợi sen tàn để đón cúc nở hoa. Loài hoa độc quyền của mùa thu ấy, Sài Gòn có quanh năm, mỗi tội bé tí teo.
Cảm giác thu là bởi bầu trời và không khí đều trong veo, mát rượi, đơn giản thế thôi. Hay còn cần thêm cả những khắc Sài Gòn thưa vắng cả xe lẫn người?
Trên thực tế, không chỉ Đà Lạt mà Sài Gòn nhiều lúc cũng có cả ba bốn mùa trong ngày. Bỗng dưng tôi nhớ bộ phim từng đoạt ba giải quan trọng của LHP Sundance năm 1999 với sự tham gia của siêu sao Hollywood Harvey Keitel và Lê Thị Hiệp (“con cưng” của quái kiệt Oliver Stone trong tuyệt phẩm Trời Và Đất) - mang tên gọi Ba Mùa. Với ẩn ý rằng Sài Gòn không chỉ có hai mùa, là nắng - mưa mà còn có một mùa thứ ba, là mùa của ký ức và hy vọng.
Đạo diễn Tony Bùi đã chạm đến từng tế bào cảm xúc của người xem, bởi sự trong trẻo, tính nhân văn sâu sắc, điều mà nhiều nhà làm phim sau này chưa vượt qua được.
Trở lại với mùa của Sài Gòn, ngoài thời gian biểu đặc biệt của ông trời thì đó còn là những mùa của tâm trí. Hình như muôn sự đổi thay hay không cũng là ở nơi tâm trí con người. Đi giữa trưa nắng gắt, ngửi mùi da thịt khen khét, người miền trung sẽ nhớ cái khô khát của mùa hạ gió Lào thổi ran ran các cồn cát trắng.
Ở giữa chốn ngột ngạt, chật chội thì sẽ tưởng như được trở lại mùa hè miền bắc thời bao cấp, quạt cũng phải mua phân phối mà điện thì hạn chế. Sự mệt nhọc, khô khát cũng gợi hồi ức Bờ Hồ tháng sáu những thập niên trước 1990, thời các chàng sinh viên tỉnh lẻ galant đạp xe mười mấy cây số, chen chúc xếp hàng vã mồ hôi hột để mua cho người yêu một cây kem Bốn Mùa, ăn xong lại gò lưng đạp xe chở nàng về ký túc xá, vừa nhột nhột lo lo cái lưng áo mình sắp rữa ra vì loang loang vị muối. Nó cũng tai quái gợi thêm hồi ức những đêm tháng sáu oi ả dân Hà Nội 36 phố danh giá thùng thùng gánh gánh nơi máy nước ngầm vỉa hè, chờ hứng bằng được một hai thùng nước máy mát lịm “ríu rít gánh gồng” về nhà, phân phối mỗi người một ca dội từ đầu xuống chân cho dễ ngủ những đêm thiếu điện.
Còn mùa đông nữa, có khó kiếm không? Rất nhiều người bảo không có mùa đông nhưng tôi bảo có. Đấy là những đêm về sáng của mùa Noel, tiết trời Sài Gòn chừng 20 độ, đêm về sáng lại hào phóng hạ xuống thêm vài độ C. Nằm một mình trên tầng cao nhất một chung cư nhiều tầng, mà cửa sổ quên cài, gió thổi phần phật, hoặc máy điều hòa quên tắt, chăn chẳng có ai kéo giùm, thể nào cũng trải nghiệm một mùa đông tuyết rơi trong mơ, rồi thức dậy run cầm cập răng đánh vào nhau như thật. Thưa vắng quá, lạnh lẽo quá, thì nó thành mùa đông, thế thôi.
Đấy là mới nói về thời tiết, một phạm trù có vẻ như xa xỉ nhất.
Chả trách mỗi lần về miền bắc, miền trung thăm họ hàng, ai hỏi về Sài Gòn, bọn nhóc tì hay cong môi khoe: “gi gỉ gì gì cái gì cũng có”.
Nhưng hình như không ai buồn hỏi người lớn: thời tiết quyết định tâm tính hay tâm trí tạo ra thời tiết?
Theo báo cáo của Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch TP.HCM, tổng lượng khách quốc tế đến TP.HCM trong 9 tháng năm 2013 ước đạt trên 2,8 triệu lượt người, tăng 3% so cùng kì năm 2012 và đạt 68% kế hoạch năm 2013.
Tổng doanh thu du lịch 9 tháng đầu năm 2013 ước đạt 63.282 tỉ đồng, tăng 20% so cùng kì năm trước và đạt 77% kế hoạch năm 2013.
Trong 9 tháng qua, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch TP.HCM cũng đã xây dựng kế hoạch triển khai chương trình kích cầu du lịch TP.HCM năm 2013 với các hoạt động phong phú, đa dạng như phối hợp với Hãng hàng không quốc gia Việt Nam (Vietnam Airlines) và Công ty CP hàng không Vietjet triển khai chương trình kích cầu du lịch nội địa từ ngày 1-4 đến ngày 31-12-2013, giảm giá vé máy bay từ 38-58% trên một số tuyến bay từ TP.HCM đi Hà Nội, Hải Phòng, Đà Nẵng, Nha Trang, Phú Quốc. Theo đó, các công ty lữ hành cam kết giảm từ 30% trở lên trong tổng giá tour trọn gói.
Bên cạnh đó, ngành du lịch TP.HCM cũng dự kiến tổ chức chương trình Du lịch mua sắm tháng khuyến mại Sài Gòn 2013 vào tháng 12-2013 tại tất cả các điểm mua sắm đạt chuẩn phục vụ du lịch.
UBND tỉnh Khánh Hòa vừa ra quyết định ban hành quy chế hoạt động và thành lập các tiểu ban phục vụ Festival Du thuyền quốc tế, dự kiến diễn ra tại Nha Trang - Khánh Hòa từ ngày 19-22.7.2014.
Những cảnh sinh hoạt đời thường đã thu hút nhiều "du khách ba-lô" đến Việt Nam, đất nước được coi là thân thiện và mến khách. Tuy nhiên, thời gian gần đây, sức hấp dẫn ấy dường như đang "xa dần" trong mắt nhiều "du khách ba-lô", do tác động tiêu cực của lối kinh doanh "chộp giật" chỉ biết tới lợi ích trước mắt ở không ít địa phương. Ðây là "câu hỏi" lớn chưa có lời giải đáp của ngành du lịch nước ta.
Muôn màu du lịch "Tây ba-lô"
"Tây ba-lô" (Backpackers- Travel on a budget) vốn từ lâu đã được dùng để nói về những vị khách du lịch bụi khi họ đến mảnh đất hình chữ S với những chiếc ba-lô to ngật ngưỡng sau lưng. Về bản chất, đây là một hình thức du lịch khá phổ biến vì giá cả rẻ và khách tham quan có thể thăm thú nhiều nơi cùng sự giúp đỡ thuận lợi đến từ người dân bản địa. Trước đây, phần lớn du khách đến Việt Nam đều ngạc nhiên trước sức hút kỳ lạ của một dân tộc, vốn trong mắt họ chỉ gắn liền với những từ như: "chiến tranh", "nghèo đói",... lại có thể bình thản và đầy sức sống đến vậy.
Ông Ða-vít Men, một công chức người Ô-xtrây-li-a ngồi nhâm nhi cốc bia hơi góc phố Tạ Hiện vẫn nhớ như in cái ngày bước chân xuống sân bay trong chuyến "du lịch bụi" và trong đầu dự định chỉ dành vỏn vẹn hai ngày cho Hà Nội và Việt Nam. Vậy mà chỉ từ chuyến đi ấy và sau một vài lần tiếp xúc với cuộc sống nơi đây, ông đã chọn cho mình sự gắn bó mới đầy trải nghiệm suốt hơn hai năm qua. Ða-vít Men không phải trường hợp đầu tiên khi những vị khách ba-lô quyết định dừng chân ở một nơi mà họ tưởng chỉ như bao quốc gia khác, đến rồi lại ra đi. Việt Nam có sức hút mãnh liệt cùng sự thân thiện đáng ngạc nhiên, ngay cả từ nụ cười của những người dân trên cánh đồng lúa hay một góc phố cổ Hà Nội đang lầm lũi mưu sinh cho cuộc sống hằng ngày. Ðiều này đã được khẳng định trên tạp chí về "du lịch bụi" nổi tiếng thế giới Lonely Planet: "Nếu bạn đến Việt Nam - hãy nở một nụ cười và biết một câu chào bằng tiếng Việt, bạn sẽ ngay lập tức nhận lại một nụ cười rạng rỡ hơn nhiều kèm theo sự giúp đỡ tận tình không cần hồi đáp".
Ðiều đó càng khiến những vị khách có thể tự tin tìm kiếm cho mình bao điều mới lạ, háo hức. Nói cách khác, sự háo hức đó chính là nỗi tò mò về cái điều mà dân du lịch bụi - du lịch ba-lô vẫn thường rỉ tai nhau, đó là "sự trỗi dậy của Việt Nam". Phi-líp Cốt-lơ, một chuyên gia nghiên cứu và tư vấn nâng cao khả năng cạnh tranh cho các doanh nghiệp du lịch từng đánh giá: "Ngành du lịch Việt Nam nên lấy khẩu hiệu là "Bếp ăn của thế giới" (The Kitchen of the World) bởi sức hấp dẫn về nghệ thuật ẩm thực và kho tàng món ăn đa dạng, tươi ngon, đặc trưng. Bên cạnh đó, thương hiệu du lịch Việt Nam còn được tạo dựng bởi những điểm tham quan, thắng cảnh đẹp và quan trọng nhất là giá cả rẻ".
Tuy nhiên, một thống kê gần đây cho thấy, chỉ số đánh giá của du khách ba-lô dành cho du lịch Việt Nam đang càng ngày càng giảm sút? Nguyên nhân thực tế chính là câu trả lời đáng báo động cho "ngành công nghiệp không khói" khi đã không chăm sóc đúng "khẩu vị" của khách hàng mà lại còn "làm đắng mồm" những người vốn rất yêu mến đất nước chúng ta và đưa đến một nguồn lợi nhuận không hề nhỏ cho các dịch vụ.
Ðừng để du khách bực mình
Trên một diễn đàn về du lịch, du khách Mỹ Min-sơn tỏ rõ sự bực mình: "Trải qua chuyến du lịch xuyên Việt Nam nhiều tuần đầy háo hức vậy mà giờ đây tôi chỉ mong từng ngày tới lúc chuyến đi này kết thúc". Ðây là câu chuyện cá nhân nhưng là tiêu biểu cho rất nhiều du khách chọn lộ trình du lịch Ðông - Nam Á mà bị "mắc kẹt cảm xúc" chẳng hề mong đợi như ở một số địa phương tại Việt Nam: "Mỗi ngày tôi tranh cãi ít nhất ba lần với những người cố tìm cách lừa gạt tôi để kiếm chác thêm. Tôi thật thất vọng với thực tế ở một số điểm đến của Việt Nam vì mọi thứ dịch vụ thật lộn xộn".
Vào thời buổi "người khôn của khó", sức ép về khủng hoảng kinh tế trở thành trở ngại không nhỏ cho phát triển du lịch của Việt Nam thì những ảnh hưởng tiêu cực đến du khách, kể cả "Tây ba-lô" như trên thật sự đáng ngại. Chúng ta cần hiểu làm việc với khách du lịch ba-lô không hề đơn giản. Họ không thiếu tiền nhưng rất chặt chẽ về chi tiêu và không bao giờ thông cảm với bất kỳ trục trặc nào nảy sinh khi đi tua mà đòi trả lại tiền ngay lập tức. Khách cũng bị cuốn hút bởi hàng hóa đặc trưng của Việt Nam vì giá rẻ nhưng sẽ kiên quyết từ chối nếu cảm thấy bị lừa gạt hoặc ép giá. Du khách ba-lô Pa-tờ-rích, 36 tuổi, người Pháp kể: "Buổi sáng tôi đi ăn phở vì phở Việt Nam rất nổi tiếng. Tôi gọi phở bò. Giá của nó rẻ hơn phở gà nhưng tôi chọn vì mùi vị thơm đặc biệt. Vậy mà ăn xong họ tính tiền cho tôi với giá bát phở gà. Tôi kiên quyết không chịu, dù chênh lệch chẳng là bao, bởi vì họ lừa tôi là không được".
Khách du lịch ba-lô phần lớn là thanh niên công chức và cả những người thất nghiệp kết hợp du lịch để làm thêm. Không ít người giàu có nhưng thích trải nghiệm để tận hưởng cuộc sống giản dị, bình yên. Vì thế, họ tìm hiểu trước về Việt Nam song lại gặp phải khá nhiều cảnh báo từ bạn bè. Nhiều người vẫn muốn thử vì tò mò nhưng đáng tiếc, những sự cố "vớ vẩn" cứ xảy ra và đang dần lấy hết kiên nhẫn của họ. Anh Ben Háp-pơ đến từ Vương quốc Anh cũng kể khá nhiều chuyện gây thất vọng đối với anh, nhất là kiểu chèo kéo, đeo bám khách và "vòi vĩnh tiền một cách khó hiểu" trong chuyến lữ hành trên tuyến đường bộ xuyên Việt bằng ô-tô từ TP Hồ Chí Minh đi Hà Nội: "Thật sự nó khiến tôi khó chịu suốt chuyến đi. Tôi cảm thấy như mình là cái ví tiền di động ở đây vậy. Tôi cũng không biết mình sẽ còn muốn đến đây lần thứ hai không nữa".
Một nguồn thu quan trọng của du lịch
Một điều đáng nhắc đến chính là việc các công ty du lịch lớn ở nước ta còn ít chú ý tới khách ba-lô và đây thật sự là một "lỗ hổng" lớn. Bùi Vũ, một hướng dẫn viên du lịch chuyên dẫn tua cho khách "Tây ba-lô" kể: "Thực tế các nền du lịch có tiếng trong khu vực như Thái-lan, Xin-ga-po, Ma-lai-xi-a và cả Cam-pu-chia hay Lào luôn coi trọng nguồn thu quan trọng quanh năm này. Bởi dịch vụ du lịch chỉ cần yêu cầu rất đơn giản là phòng ngủ sạch sẽ, biểu giá linh hoạt, phục vụ tận tình và quan trọng nhất là không lừa khách cho nên rất dễ thu hút mà còn tạo thêm nguồn lợi cho nhiều ngành dịch vụ khác kèm theo". Ở Ma-lai-xi-a, những khu nhà nghỉ có đầy đủ các loại buồng ngủ dành cho khách với giá hợp lý từ thấp đến cao, từ phòng ở cá nhân đến phòng dành cho cả chục người với nhiều giường tầng ngăn nắp. Chính vì thế, khách du lịch với đủ mọi nhu cầu đều được đáp ứng chu đáo mà các mức giá đều rất hợp lý.
Trong thời điểm khó khăn về kinh tế, hình thức du lịch bụi chi phí thấp càng được chọn lựa đối với cả khách du lịch và ngành du lịch. Tuy nhiên trong trường hợp Việt Nam, lượng khách du lịch bụi - du lịch ba-lô đang có chiều hướng giảm sút bởi chúng ta lúng túng khi đối phó với các vấn đề tiêu cực đang xảy ra. Tạp chí Lonely Planet cũng đã phải đưa ra cảnh báo: Khi đến du lịch Việt Nam, du khách cần thận trọng với những trò lừa bịp của khách sạn cũng như các cơ sở dịch vụ bởi khách nước ngoài sẽ bị "chặt chém". Trong rất nhiều trường hợp, du khách từ xa đến sẽ không ý thức được đã phải trả một cái giá hết sức cao mà chỉ khi phát hiện mới lắc đầu ngao ngán. Một chuyên gia nghiên cứu về thị trường du lịch cho rằng: "Du lịch là một ngành kinh doanh có tính cạnh tranh cao, nhưng Việt Nam chưa làm được vấn đề cốt lõi là xây dựng thương hiệu niềm tin cho tương lai". Rõ ràng, phương thức "truyền miệng, rỉ tai", nhất là trong thời buổi công nghệ thông tin nhanh nhạy như hiện nay sẽ là một cách thức quảng bá hiệu quả với chi phí rẻ, nhất là trong số đông du khách "Tây ba-lô", nhưng nếu chúng ta chỉ nhận toàn những lời than vãn với cùng một nội dung thì hiệu ứng sẽ ngược lại.
Dù sao, về khách quan, du lịch Việt Nam đang vươn mình để khắc phục nhược điểm, bằng chứng là đã và đang xây dựng được một quá trình phát triển có triển vọng. Hiện, chúng ta đang đứng ở thứ hạng cao về tăng trưởng du lịch tại châu Á. Tuy nhiên, vẫn cần tiếp tục tìm ra các giải pháp khắc phục để thu hút khách du lịch ba-lô. Một nghiên cứu chứng minh rằng, khách đi theo các tua "đắt tiền" luôn được các nhà kinh doanh lữ hành chăm sóc một cách chu đáo hơn nhiều lần so với du lịch ba-lô, song cũng chỉ có 30% số khách du lịch được khảo sát cho biết, họ sẽ quay trở lại Việt Nam - một con số thấp hơn hẳn so với các nước trong khu vực. Cũng không phải ngạc nhiên vì một tờ báo Mỹ phân tích: Hầu hết các nước đang phát triển chú trọng đẩy mạnh du lịch quốc tế vì lợi nhuận lớn nhưng lại tập trung vào hình thức du lịch tua số đông và coi nhẹ hình thức du lịch ba-lô. Sự bỏ rơi này là một thiếu sót lớn bởi thị trường "Tây ba-lô" đều xuất hiện ở những nước có nền du lịch trưởng thành với vai trò như một yếu tố tăng trưởng kinh tế cơ bản và tối quan trọng cho việc xây dựng du lịch chuyên nghiệp, lành mạnh.
Giám đốc một công ty du lịch chuyên phục vụ khách ba-lô ở phố cổ Hà Nội cho biết: "Chúng tôi đang xây dựng những hình thức dịch vụ giá rẻ cùng việc kiêm luôn cả bảo vệ quyền lợi cho khách ba-lô bên cạnh cảnh báo nguy cơ họ có thể gặp phải nếu đến Việt Nam. Ða phần khách khi được chuẩn bị trước đều thay vì cảm thấy bực mình là vui vẻ đón nhận các thử thách tại đây như một trải nghiệm "mạo hiểm" đầy háo hức". Phó Vụ trưởng Lữ hành (Tổng cục Du lịch Việt Nam) Nguyễn Anh Tuấn nhận định: "Du lịch là ngành bán những giấc mơ. Muốn làm được điều đó chúng ta cần xây dựng những giấc mơ đẹp cho khách du lịch. Do đó đòi hỏi một thái độ rõ ràng của những người làm du lịch để tạo ra hình ảnh Việt Nam - vẻ đẹp bất tận". Thái độ rõ ràng đó chính là cần coi trọng tất cả các hình thức du lịch đúng với giá trị và tầm vóc để "ngành công nghiệp không khói của đất nước" không bị thất thoát nguồn lợi không hề nhỏ.
![]() |
Sẽ là trải nghiệm thú vị khi bạn có thể dùng bữa bên cạnh những chú hươu cao cổ hiền lành. Đôi khi chúng còn thò đầu vào chào hỏi thực khách.
Từ khách sạn, bạn có thể tham quan khu bảo tồn voi và các loài thú khác. Hãy ở hơn một đêm để cảm nhận không khí châu Phi thật hoang dã.
![]() |
Buổi sáng, bạn nên bắt đầu ngày mới trên lưng một trong hơn 100 chú ngựa được nuôi dưỡng tại đây. Sau đó dùng ăn ngoài trời với các món nướng bên hồ Alisal.
Bữa điểm tâm thật thú vị khi thêm “gia vị” là tiếng đàn và lời ca của những tay cao bồi phóng khoáng.
![]() |
Khi làm khách ở The Hotel Cairns, bạn sẽ có thể mượn chiếc xe hơi tiện dụng hai chỗ ngồi và vi vu khắp nơi. Chỉ sau vài phút lái xe, bạn có thể đến được hai điểm đến hấp dẫn là Kuranda và vườn thực vật Cairns.
Ngoài ra, khách sạn còn có nhà hàng phục vụ bữa tối khá ngon.
![]() |
Nếu bạn là người yêu nghệ thuật và hội họa, hãy thử làm khách tại Le Royal Monceau-Raffles, Paris. Nơi đây được trang hoàng với những bức tranh gốc. Họ có hẳn cả phòng trưng bày, một tiệm sách nhỏ và cả bộ sưu tập tư nhân. Bất cứ góc nhìn nào cũng mang lại cảm giác choáng ngợp.
Bạn cũng đừng quên đặt bàn để thưởng thức bữa tối tại “La Cuisine”, một trong ba nhà hàng thuộc khách sạn này hiện rất phổ biến với người dân Paris.
![]() |
Ngoài những nhân viên lịch thiệp và chuyên nghiệp, trong đội ngũ phục vụ của khách sạn còn có thêm hai chú chó. Du khách có thể đưa chúng đi dạo cùng hoặc ôm ấm vuốt ve nếu cảm thấy nhớ thú cưng của mình.
Khách sạn nằm ngay trung tâm gần khu vực Canada Place...
Với những người yêu xế cổ, họ dễ có cảm tình với Cannery Pier Hotel. Khách sạn không có nhà hàng riêng, nhưng các nhân viên lễ tân rất thân thiện và hiểu biết luôn giới thiệu những nơi tuyệt vời cho du khách để dùng bữa tối. Họ cũng sắp xếp ba chiếc xe ô tổ cổ có tuổi đời hơn 50 năm để phục vụ đưa đón khách.
![]() |
Geejam còn hơn là một khách sạn. Họ có những căn phòng đẹp, quầy bar với đồ uống phong phú. Ban nhạc sẵn sàng chơi cả đêm phục vụ du khách. Thú vị hơn nữa nếu bạn thật sự yêu âm nhạc và muốn thử biến kỳ nghỉ của mình theo một phong cách mới, hãy vào studio của Geejam và sắm vai một ngôi sao reggae - âm nhạc theo phong cách mạnh mẽ của người bản địa thuộc quần đảo Antilles (Jamaica, Cuba, Puerto Rico).
Khi đến nghỉ tại Hotel Deluxe, du khách có thể thoải mái mang theo những người bạn bốn chân của mình bởi khách sạn luôn sẵn sàng cung cấp đồ chơi, giường, chén ăn cơm để làm hài lòng cả chủ lẫn thú cưng.
Kiến trúc mang âm hưởng Hollywood và những nhân viên cực kỳ nhiệt tình, lịch sự là điểm cộng cho khách sạn này.
![]() |
Đảo Borneo mang trên mình ba quốc gia, trong đó lãnh thổ của Malaysia với những khu rừng nguyên sinh và các chương trình bảo tồn mạnh mẽ của chính phủ đã giúp giữ lại thế giới tự nhiên gần như nguyên vẹn.
Nghỉ ngơi tại giữa khu resort Shangri-la Rasa Ria, du khách sẽ thấy những chú đười ươi lông đỏ ở khoảng cách rất gần khi đến giờ cho chúng ăn. Đây cũng là khu vực bảo tồn và sinh trưởng của những chú linh trưởng có bộ lông màu đỏ ấn tượng này.
Bạn cũng có thể tham gia vào các tour tham quan rừng rậm và khám phá cuộc sống muôn loài.