Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

Đến Hà Nội thưởng thức món cuốn cực ngon

Ẩm thực thủ đô không chỉ nổi tiếng bởi các món ăn nóng hổi mà còn cực kỳ nổi tiếng với 3 món cuốn mà nhắc đến chúng gần như tất cả những ai sinh sống ở Hà Nội đều biết.


Nem gồm thịt cả mỡ cả nạc, chần qua nước sôi thái nhỏ, bì lợn luộc kỹ, thái sợi trộn với thính.

Nem Phùng
 
Kẻ Phùng xưa - thị trấn Phùng hiện nay thuộc huyện Đan Phượng, thành phố Hà Nội từ lâu đã là địa danh nổi tiếng với rất nhiều món ăn dân dã, nhưng được biết đến nhiều hơn cả vẫn là món nem Phùng với câu ca dao thân thuộc: “Nem Phùng ăn với lá sung. Để người tứ xứ nhớ nhung nem Phùng”.


Ăn kèm với nem là lá sung, đinh lăng chấm với nước tương vàng chứ không phải là nước mắm như một số loại nem khác.
Nem Phùng được bán dưới hai hình thức: nem quả, hoặc theo cân.

Nem gồm thịt cả mỡ cả nạc, chần qua nước sôi thái nhỏ, bì lợn luộc kỹ, thái sợi trộn với thính. Nem không dùng chất bảo quản nên chỉ để được 2 ngày là cùng. Thành phần của nem hơi giống nem nắm Nam Định nhưng mỡ ít hơn.
 
Ăn kèm với nem là lá sung, đinh lăng chấm với nước tương vàng chứ không phải là nước mắm như một số loại nem khác. Bạn có thể dùng chính lá sung hoặc bánh đa nem để cuốn.

Nem Phùng được bán dưới hai hình thức: nem quả (mỗi gói khoảng 200g) hoặc theo cân (200.000 đồng một kg). Nhà 4-5 người, bạn mua 400g là ăn thoải mái. Cũng như các món nem cuốn khác, các bác sĩ đều khuyên bà bầu không nên ăn bởi trong nem Phùng có thịt tái.

Nem tai

Nói đến món nem tai Hà Nội, người sành ăn nghĩ ngay đến quán nem của bà Hồng ở Hàng Thùng. Nem tai Bà Hồng từ lâu đã trở thành một địa chỉ quen thuộc không chỉ của người Hà Nội mà còn nổi tiếng ngay cả những du khách thập phương. Người ta ăn nem như một món ăn thanh cảnh,món  ăn chơi chứ không phải ăn lấy no.


Nói đến món nem tai Hà Nội, người sành ăn nghĩ ngay đến quán nem của bà Hồng ở Hàng Thùng.

Ngày nào cũng vậy, cứ quãng 8-9h sáng và cuối giờ chiều, quán nem bà Hồng đông nghịt khách. Chỗ để ngồi ăn tại quán không đủ cung cấp cho lượng người đến mỗi lúc một đông. Khách mua hàng phải đứng xếp hàng trước cửa chờ đợi được mua món nem nổi tiếng đất Hà Thành.

Nem tai Bà Hồng nổi tiếng Hà Nội từ vài chục năm nay. Bà Hồng bảo đây là món gia truyền của gia đình. Ngày nhỏ, khi bà còn ở Nam Định cùng gia đình, bố mẹ bà đã làm món ăn này và đã có tiếng quê nhà. Bà học làm nem từ thời con gái, đến khi lấy chồng quê Ước Lễ ( Hà Tây), bà theo chồng chuyển về Hà Nội và mở cửa hàng làm nem tai gia truyền.

Ở Hà Nội bây giờ có hàng chục cái chợ, trong mỗi chợ lại có hàng chục hàng bán nem tai, nhưng không quán ăn,nhà hàng nào có được vị thơm ngon đặc trưng như quán Bà Hồng. Để có được hương vị riêng ấy, Bà Hồng đã rất “kỹ tính” trong khâu làm. Tai lợn phải được làm sạch, khử trùng bằng muối và dấm, sau đó cho lên hấp cách thuỷ từng mẻ một để tai không bị mất nước mà vẫn đảm bảo độ giòn, mềm. Tai chín, mang thái mỏng, dài, để ráo nước. Tai lợn làm xong phải trắng trong mới đúng tiêu chuẩn.
Nem tai có thơm, ngon hay không cũng phần lớn nhờ vào thính rắc bên trên. Chính vì thế làm thính là khâu quan trọng nhất của món nem. Thính của quán nem Bà Hồng gồm rất nhiều loại ngũ cốc nhưng chủ yếu là gạo nếp thơm, đỗ tương, đỗ xanh và nhiều loại gia vị gia truyền của gia đình. Những nguyên liệu này được làm khá kỳ công, cho lên bếp lửa liu riu, rang lên rồi hạ thổ, rồi lại cho rang lửa 2 lại hạ thổ… cứ như vậy, rang đến lửa 4, lửa 5, khi ngũ cốc đã vàng đều và dậy mùi thơm thì mới cho vào cối xay nhuyễn. Thính thơm ngậy, rắc vào tai lợn đã thái sạch để ráo và trộn đều cho đến khi màu vàng ruộm của thính đã bao toàn bộ các miếng tai thải mỏng thì xong.

Thính thơm ngậy, rắc vào tai lợn đã thái sạch để ráo và trộn đều.

Món nem tai được ăn theo dạng cuốn. Một ít lá sung, lá đinh lăng, rải lên bánh đa nem, cho nem tai vào, kèm với một vài miếng sung muối chua, cộng với một lát giò lụa hoặc nem chua. Sau đó cuốn kỹ thành một miếng nhỏ vừa tay cầm, khách ăn sẽ chấm miếng nem tai cuốn vào nước mắm dấm cay nhẹ. Độ dai của bánh đa nem, độ giòn, mềm, thơm ngậy của nem tai, cộng với một chút vị chan chát, xin xít của rau kèm và vị chua chua, ngòn ngọt, cay dịu của nước chấm sẽ làm khách đến thưởng thức nhớ mãi.

Trong món ăn này, rau kèm là một phần không thể thiếu. Đĩa rau kèm của quán bà Hồng có trên chục loại nào lá sung, lá đinh lăng, kinh giới, xà lách, lá mơ… khách thích dùng loại rau kèm nào cũng có. Chính vì vậy, món nem tai Bà Hồng càng thêm hấp dẫn khách đến ăn

Quán nem tai Bà Hồng đã trở thành địa chỉ thường xuyên của không ít người Hà Nội. Bạn bè gặp mặt thường rủ nhau đi thưởng thức món nem Bà Hồng, những đôi trai gái yêu nhau cũng lui tới quán này như một chỗ để ăn vui. Nhiều gia đình thiết đãi khách, cũng tới đây mua nem về bày tiệc. Chị Vân kể, có người tận Sài Gòn, ra Hà Nội chơi còn cố qua cửa hàng mua một chút nem tai để làm quà cho người nhà.

Quán nem Bà Hồng đã trải qua nhiều đời, bây giờ đến đời của con dâu bà là thứ 4, nhưng quán nem vẫn giữ được hương vị thơm, ngon quyến rũ mà không một cửa hàng nào có.

Phở cuốn

Không biết tự bao giờ, phở dã thành một nét rất riêng của Hà Nội. Những năm gần đây, ở thủ đô thịnh hành một phong vị phở mới: phở cuốn, một món vừa lạ miệng vừa dễ ăn.


Không biết tự bao giờ, phở dã thành một nét rất riêng của Hà Nội.

Ngũ Xã là một làng nghề nằm cạnh hồ Trúc Bạch, phía tây Thăng Long, nay là phố Ngũ Xã, thuộc địa phận quận Ba Đình, Hà Nội. Nổi danh từ xưa với nghề đúc đồng nhưng gần đây, nghề truyền thống ấy bị thu hẹp, thay vào đó là khu phố mới với nhiều dịch vụ ẩm thực nổi tiếng, đặc biệt là phở cuốn, món ăn thu hút nhiều năm thanh nữ tú cùng thực khách trong và ngoài nước đến thưởng thức.
Khu phố phở cuốn Ngũ Xã đông khách nhất vào cuối tuần vào tầm chiều chiều trong ngày. Ăn phở cuốn chủ yếu để thưởng thức và khám phá một phong vị phở hoàn toàn độc đáo và mới lạ. Cảm nhận sẽ đặc biệt khi so sánh với món phở nước truyền thống. Cũng bánh phở, cũng thịt, cũng những rau thơm nhưng phở cuốn ăn khô, không chan nước dùng mà chỉ chấm bằng nước mắm pha nhạt.


Cũng bánh phở, cũng thịt, cũng những rau thơm nhưng phở cuốn ăn khô, không chan nước dùng mà chỉ chấm bằng nước mắm pha nhạt.

Bánh phở để cả tấm, dùng để cuốn thịt và rau chứ không thái thành sợi nhỏ như phở truyền thống. Chỉ vậy thôi, nghe có vẻ cực kỳ đơn giản nhưng bí quyết của món ngon này nằm ở khâu ướp thịt và pha nước chấm. Thời gian ướp thịt không được quá lâu cũng không được nhanh quá, khoảng chừng nửa tiếng là vừa. Còn các gia vị dùng để ướp thịt là bí quyết riêng của từng nhà hàng để tạo nên một hương vị đặc trưng.

Trong đó, mùi vị của rau húng Láng thật đặc biệt, có vị mát như bạc hà, lại thơm nhè nhẹ và thanh mát. Thao tác cuốn phở đơn giản thôi, xúc thịt vừa xào xong vào giữa bánh phở, với tay chọn đủ ba vị rau và xấp xấp chúng dồn vào nhau bằng nững ngón tay linh hoạt, đồng thời nhẹ nhàng cuốn chúng lại nằm gọn gàng trong bánh phở trắng ngần mềm mượt.

Bánh phở mỏng và mềm nhưng rất dai mới là bánh phở ngon, cuốn lên trông đẹp mắt mà không hề bị rách nát hay nhão nhoẹt, rời khỏi bàn tay khéo léo của người cuốn là đã trở thành món phở cuốn hoàn chỉnh. Chiếc phở cuốn như sự hoà quyện màu xanh của hy vọng và thiên nhiên tươi đẹp với màu trắng của hạt gạo thơm dẻo của đất trời và vị đậm đà của thịt bò xào tái lăn.

Tuần lễ văn hóa du lịch - Mù Cang Chải sẵn sàng vào cuộc

(Mytour.vn) - Sắp tới đây sẽ diễn ra “Tuần lễ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Danh thắng quốc gia ruộng bậc thang cấp quốc gia năm 2013” tại Mù Căng Chải tỉnh Yên Bá, đây cũng là cơ hội để tỉnh quảng bá các điểm du lịch hấp dẫn, hình ảnh ruộng bậc thang...

Hiện công tác chuẩn bị của các cơ quan và các cơ sở xã, thị trấn cơ bản đã hoàn thiện và sẵn sàng cho tổ chức sự kiện quan trọng này, từ ngày 27/9 đến hết ngày 29/9.


Để chuẩn bị cho sự kiện, Ủy ban Nhân dân huyện đã sớm ban hành kế hoạch hành động và giao từng phần việc cụ thể cho các đơn vị tham gia, với các nội dung chính là lễ khai mạc, đại hội thể dục thể thao, triển lãm ảnh, phiên chợ vùng cao, sắc màu Tây Bắc, hành trình đến với danh thắng ruộng bậc thang, chiếu phim lưu động, xe thư viện lưu động và tổ chức các tour du lịch cộng đồng.

Bên cạnh đó, nhiều hoạt động ý nghĩa khác cũng diễn ra dịp này như trình diễn bay dù lượn ở khu vực đèo Khau Phạ, trình diễn nấu rượu truyền thống, làm cốm truyền thống, rèn truyền thống, giã bánh dày, làm nhạc cụ dân tộc... được bố trí ngay trên đường đi từ xã Tú Lệ (huyện Văn Chấn) về đến trung tâm huyện Mù Cang Chải.

Bà Lương Thị Xuyến, Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân huyện khẳng định đến nay, công tác chuẩn bị cho tuần lễ văn hóa đã cơ bản hoàn thành theo tiêu chí an toàn, tiết kiệm, hiệu quả, sinh động... hứa hẹn một lễ hội đầy màu sắc dân tộc, thu hút được đông đảo quần chúng và khách du lịch trong và ngoài nước tham gia.

"Tuần lễ Văn hóa, Thể thao và Du lịch Danh thắng Quốc gia Ruộng bậc thang cấp quốc gia năm 2013” là sự kiện nằm trong chuỗi các sự kiện lớn nhân kỷ niệm 55 năm ngày Bác Hồ về thăm Yên Bái (25/9/1958-25/9/2013).

Hoạt động này nhằm tôn vinh Danh thắng Quốc gia Ruộng bậc thang và các giá trị văn hóa dân tộc Mông; nâng cao ý thức bảo tồn, phát huy giá trị di tích lịch sử gắn với du lịch. Đặc biệt, đây cũng là dịp củng cố mối liên kết bền vững phát triển liên kết du lịch giữa các vùng trong khu vực Tây Bắc, là hoạt động thiết thực hưởng ứng ngày Du lịch thế giới 27/9 và chào mừng kỷ niệm 56 năm ngày thành lập huyện Mù Cang Chải (18/10/1957-18/10/2013).

Một sáng tinh khôi tại Sủng Là

(Mytour.vn) - Sủng Là (huyện Đồng Văn, Hà Giang) một địa điểm du lịch được nhiều người biết và tìm đến qua bộ phim “Chuyện của Pao”. Từ một “ốc đảo” lọt thỏm trong thung lũng nằm gọn trong quần thể Cao nguyên đá Đồng Văn, Sủng Là đã trở thành một “đóa hồng” trong tim không ít kẻ xê dịch.

Địa danh này nằm trên tuyến đường quốc lộ 4C nối thành phố Hà Giang với thị trấn Đồng Văn, cách nơi địa đầu Tổ quốc chỉ chừng 20km. Có lẽ cũng vì lý do ấy mà chúng tôi đã nghỉ đêm lại nơi đây để sáng hôm sau được lắng mình trong hơi sương sớm. Dưới bóng của ngôi nhà thơm mùi gỗ sa mộc, bên ánh lửa hồng, thưởng thức bát rượu ngô mềm môi do chính tay ông lão chủ nhà cất từ năm ngoái rồi cẩn thận hạ thổ dưới gốc đào già, chúng tôi cứ ngỡ mình đang sống trong chốn phiêu linh của một kẻ ẩn dật nơi sơn cước.


Buổi sớm chủ nhật, chúng tôi theo sau những  chiếc váy sặc sỡ như những cánh bướm đang khoe sắc của phụ nữ Mông xuống chợ. Xa xa vắt vẻo trên những con đường mòn ven dải núi đá tai mèo là những cô gái, chàng trai xúng xính trong bộ trang phục đẹp nhất của mình dắt theo con ngựa thồ vừa đi vừa phát ra tiếng lục lạc nghe vui tai.  Họ vừa đi vừa ngân nga khúc dân ca, ẩn hiện trong lớp sương mờ mát lạnh của buổi sớm mai thật chẳng khác gì những tiên đồng ngọc nữ nơi rẻo cao.

Sủng Là là bối cảnh cho bộ phim “Chuyện của Pao”, bởi thế khi đến đây người ta thường nhớ đến một cô Pao giữa những cánh đồng hoa cải vàng. Còn trong miền ký ức chúng tôi, suốt bốn mùa xuân- hạ- thu- đông ngao du, nơi đây lại là một Sủng Là của những sớm mai rất hồng. Ấy là màu hồng của những gốc đào già bên góc cổng nhà bung nở khi Tết đến xuân về, màu của những đóa hồng hàm tiếu, đóa tầm xuân quấn lấy những thân sa mộc mà tỏa sắc dưới nắng hè và không thể không kể đến màu hồng của những ruộng tam giác mạch khi đã vào thu. Tam giác mạch, thứ đại mạch từng cứu sống những người Lô Lô, người Mông, người Hoa sinh sống trên suốt một dải đất Hà Giang, Cao Bằng vào những ngày giáp hạt xưa kia nay bỗng trở thành nét thơ trong lòng bao du khách.

Thường thì tam giác mạch được trồng sau mỗi vụ ngô trên những thửa ruộng bậc thang vắt vẻo nơi lưng trời. Nhưng ở Sủng Là ngay cả đá cũng trổ hoa. Ngày ngày những con người cần mẫn địu từng gùi đất lên những vạt núi sắc lẻm, một nhúm đất xen vào mỏm đá là đã trỉa được một cây ngô và khi ngô đã đầy bồ cũng là lúc tam giác mạch nhuốm hồng từng kẽ đá như vô tình tạo nên bức tranh tuyệt mỹ nhuốm một sắc hồng nơi đá núi xám lạnh.

Rời Sủng Là trong buổi sớm tinh khôi, trái tim trần trụi của những kẻ phố thị chúng tôi tự lúc nào đã ngập một sắc hồng đầy những yêu thương dành cho mảnh đất địa đầu Tổ quốc và ở một ngã rẽ nào đó đang vang lên tiếng khèn môi đầy tươi tắn bên bờ rào đá.


Độc giả Tuấn Linh

Phượt về Đồng Cao còn nguyên vẻ hoang sơ

Thời gian dài sống và làm việc tại một Hà Nội chật hẹp, đầy bon chen nên thói "cuồng chân" của tôi lại nổi lên. Tận dụng 2 ngày nghỉ cuối tuần, tôi cùng những người bạn đã thu xếp công việc để chuẩn bị xe cộ, đồ đoàn phượt về Đồng Cao.

Chúng tôi xuất phát lúc 8h30. 100 km đầu tiên chạy theo hướng cao tốc Bắc Ninh - Bắc Giang, mọi thứ diễn ra đều thuận lợi. Thời tiết mát mẻ với ánh nắng không quá gay gắt,đúng là thời tiết lý tưởng cho 1 tour dã ngoại như thế này. Còn sớm nên chúng tôi không quá vội vàng trong việc di chuyển. Vừa đi vừa ngắm cảnh xung quanh và nghỉ ngơi.

"Tự sướng" một kiểu trước khi lên đường.

Đến Sơn Động, chúng tôi hỏi đường dẫn đến cao nguyên Đồng Cao. Trên ,đoàn chúng tôi bắt gặp những ánh mắt, nụ cười hiền hậu của người dân. Lòng nhiệt tình cũng như hiếu khách đó là cảm nhận của tôi về con người nơi đây.
Ánh mặt trời đâu đó đang lấp ló sau những dãy núi như báo hiệu trời đã dần về tối. Đồng Cao chào đón chúng tôi bằng những con đường đất với đá dăm đôi hay những khối đá to gồ ghề cứ nối tiếp nhau trùng trùng điệp điệp. Lên với Đồng Cao, bạn phải trải qua các khúc cua tương đối nguy hiểm và có độ dốc lớn.

Chúng tôi cứ mải miết, mải miết đi và cuối cùng cũng đến được cái đích. Đồng Cao hiện ra trong buổi chiều tà với vẻ đẹp hoang sơ nhưng cũng rất đỗi nên thơ.



Hơn 100km đầu tiên đều là đường nhựa nên mọi thứ đều dễ dàng.

Rửa mặt mũi chân tay ở quán nước ven đường.

Ánh nắng trói chang chào đón chúng tôi ở Sơn Động.

Sống quanh cao nguyên Đồng Cao là các hộ gia đình đồng bào dân tộc Dao, Cao Lan, Tày. Họ chủ yếu sinh sống bằng cách trồng lúa và trồng cây ăn quả. Đời sống nơi đây cũng còn nghèo nàn, lạc hậu, không có điện, không có nước sạch, không đường bê tông... Những ngôi nhà nằm chênh vênh bên sườn đồi hay cheo leo ở lưng chừng con dốc.


Những em bé dân tộc vùng cao vô cùng đáng yêu

Hoàng hôn tạm biệt chúng tôi để đêm xuống. Đồng Cao chìm trong bóng tối tĩnh mịch. Không điện chiếu sáng, mọi sinh hoạt đều diễn ra trong đêm tối. Leo lét vài ánh nến, ánh đèn dầu ở đâu đó. Lũ trẻ con cũng chỉ có thể chơi đùa trong ánh sáng loang loáng của vài chiếc đèn pin nhỏ. Tiếng cười của chúng vang lẫn vào bóng đêm...


Ánh mặt trời đang dần chìm xuống chờ đợi chúng tôi phía trước là một cao nguyên bát ngát.
Đêm ở Đồng Cao cũng có vẻ đẹp riêng của nó. Tĩnh lặng và êm đềm với bầu trời mênh mông bất tận. Tôi thấy chút gì đó nhói lòng trước những cảnh sinh hoạt vất vả của bà con, bất chợt lắng lòng, nhớ lại tuổi thơ xưa ở một miền quê nghèo. Không điện, nên ta có thể vui đùa với bầu trời đêm bao la và thưởng thức một buổi tối BBQ, những cốc cà phê thơm nức cùng với những bản tình ca du dương...


Thử thách với những con đường gồ ghề vô cùng khó đi

Con đường mòn dẫn lên chỗ cắm trại
Sáng sớm thức giấc, cao nguyên vẫn chìm trong mây mù, cũng là thời điểm mọi người cảm nhận được quang cảnh nguyên sơ, không gian mênh mông bát ngát ở Đồng Cao. Xa xa một bà cụ dân tộc lom khom gùi gánh củi khô kiếm được vào sáng sớm để bán cho dân du lịch. Đàn trâu đang lững thững trên đường cong của sườn núi khi ánh bình mình lên... Một cốc cà phê sáng sớm và lặng nhìn quang cảnh cùng với ánh mặt trời đang dần hé lộ đều là những khoảnh khắc đẹp nhất nơi Đồng Cao mang lại,chúng tôi như được tận hưởng cảm giác tuyệt vời hơn bất cứ một nhà hàng hay một khách sạn 5 sao nào.

Ánh mặt trời bắt đầu khuất sau dãy núi

Một bước nhảy như F5 cuộc sống và cho chính bản thân mỗi người chúng tôi trước khi quay lại Hà Nội.

Món gà nướng rất thịnh soạn nhé

Bà cụ dân tộc vui vẻ tươi cười khi bán được củi khô do chính tay mình kiếm bán cho dân du lịch

Những chú trâu đang gặm cỏ trên Đồng Cao


Đứng trên sườn núi chúng tôi mới thấy hình ảnh của Đồng Cao bao la, bát ngát


Theo:Độc giả Mạnh Đức

Chuyến đi đến Mường So mùa lúa chín

(Mytour.vn) - Phượt đến Mường So, một cảm giác khác lạ với bao điều cần khám phá sẽ làm cho khách du lịch khi đến đây đọng lại cảm xúc sâu lắng trong lòng. Mường So - một trong những xã biên giới xa xôi nhất của huyện Phong Thổ - Lai Châu, được mệnh danh là “nồi cơm” của bà con các dân tộc ở miền biên giới thâm sơn cùng cốc này.

Tháng 10, mùa lúa chín rực khoác cho Mường So một màu vàng no ấm.

Dân “phượt” hầu hết đều muốn một lần chinh phục Mường So nhưng không phải dễ dàng đến với vùng biên viễn này. Với cung đường trơn trượt hoang sơ cheo leo hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, chúng tôi phải đi bộ xuyên rừng xuyên núi qua những dãy núi tai mèo xám ngoét đến vùng lúa chín.


Người dân Mường So trên cánh đồng

Cái đặc biệt ở Mường So là khí hậu. Ban ngày trời nóng như đổ lửa, nhưng ban đêm lạnh thấu thịt. Vì nằm trong lòng chảo giữa những dãy núi cao nên Mường So phân ra hai mùa rõ rệt. Có lẽ vì thế mà ẩm thực Mường So không có gì khác ngoài thời tiết khắc nghiệt là những bát cơm trắng ngần ngấm vị mồ hôi. Mường So từ xa xưa đã có một điều kỳ bí mà chẳng ai lý giải cho rành. Bí mật ấy chính là những cánh đồng lúa màu mỡ. Từ trên cao nhìn xuống, cánh đồng trông như một vườn hoa cúc quỳ vàng rực, nhưng lại gần, những bông lúa trĩu hạt hiện ra đầy mê hoặc, thần kỳ.

Truyền thuyết kể rằng, Mường So là “nồi cơm chung” của các tộc người Tây Bắc. Dù có trồng bất cứ loại lúa gì, cách thức chăm sóc ra sao thì cứ đến hẹn lại lên, những cánh đồng trổ bông nặng hạt luôn đem đến mùa màng bội thu. Cánh đồng ấy, người ta không cần tỉ mỉ chăm bón, chỉ vãi mạ khắp nơi để chúng tự mọc. Ấy vậy mà gạo Mường So ngon thơm lạ thường. Khác với cơm các nơi khác, cơm Mường So luôn có vị mằn mặn nồng thơm. Bạn có thể dùng cơm trắng mà không cần đến thức ăn bởi cơm đã đủ mặn. Người ta lý giải, cơm Mường So mặn mà vì mồ hôi người dân đổ xuống, thấm vào đất, lúa hút mồ hôi nên cơm có vị mặn.

Quả thật, khi chúng tôi lang thang trong những thung lũng lúa vàng thì bắt gặp những người nông dân đang thăm đồng. Ông Mà A Xin, người dân tộc Nùng có nước da đen bóng, mồ hôi nhễ nhại nhưng nụ cười tươi roi rói vì lúa được mùa. Ông bảo, năm nay ai cũng vui vì được Đoàn Kinh tế - Quốc phòng 356 cho giống lúa mới. Vậy là ai cũng no cái bụng, lại có thóc lúa đầy nhà để bán cho các chợ phiên trên huyện.

Mường So mùa lúa chín không đẹp như những ruộng bậc thang ở Mù Cang Chải hay Xín Mần. Chỉ giản đơn là vẻ đẹp của những nụ cười, vẻ đẹp của những làn da đen bóng vì nắng gió biên thuỳ, và vẻ đẹp của những tấm lòng chân thật. Bạn sẽ ấm lòng hơn khi ăn cơm có vị mặn ở Mường So – người ta gọi đó là vị mặn của tình người.

Theo: Mytour.vn

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

Bánh đúc nộm ngon lành trong lòng Hà Nội

(Mytour.vn) - Một món ăn đặc trưng vùng Bắc Bộ với từng miếng bánh đúc mềm mềm mịn hòa quyện trong nước canh vừng lạc thơm ngậy tạo nên nét ẩm thực mang hương vị mộc mạc nhưng vô cùng quyến rũ và hấp dẫn du khách.

Vào những ngày rằm hay mùng một hàng tháng, hình ảnh các bà các mẹ đi lễ về trên tay cầm theo túi bánh đúc lạc với tương hay bánh đúc nộm đã trở nên khá quen thuộc trong nhiều gia đình. Bánh đúc vốn là món ăn bình dị, mộc mạc của vùng nông thôn nhưng lại dần len lỏi vào những bữa quà chiều ở chốn thành thị lúc nào không hay. Món ăn dân dã mang đậm hồn quê Việt có sức hấp dẫn đặc biệt.

Có thể tìm thấy khá nhiều gánh bánh đúc nộm trên các con phố của thủ đô nhưng ngon và nổi tiếng nhất phải kể đến quán bánh đúc ở 47 Châu Long hoặc gánh hàng rong của cô Lê, buổi sáng ngồi trước cửa nhà số 66 Hàng Bạc, còn buổi chiều cô chuyển ra ngồi ở trước ngôi nhà cổ số 14 Đào Duy Từ.

 
Từng miếng bánh đúc bóng mịn được cô bán hàng nhanh tay thoăn thoắt cắt thành sợi mỏng, dài cho vào bát lớn rồi chan thêm nước canh vừng lạc lẫn giá chần vào. Mọi thao tác của cô bán hàng đều rất nhanh và thuần thục, chỉ một loáng thôi thực khách đã thấy ngay bát bánh đúc nộm thơm ngon trước mắt. Ăn kèm với bánh đúc nộm không thể thiếu các loại rau thơm như rau ngổ, kinh giới, tía tô, hoa chuối hay thân chuối non thái mỏng... Nếu ăn được cay, thực khách có thể cho thêm một chút ớt bột hoặc vài lát ớt tươi để cảm nhận trọn vẹn màu sắc và hương vị của món ăn bình dị mà lại đầy tinh tế này.

Khi ăn, thực khách sẽ cảm nhận thấy từng miếng bánh đúc mềm mịn hòa quyện với vị thơm ngậy, bùi bùi của nước canh vừng lạc, ngọt mát của giá chần và phảng phất mùi ngan ngát của các loại rau sống, tạo thành một hương vị nhẹ nhàng mà cuốn hút cứ lan tỏa trong miệng, làm say lòng những con người của Hà Nội.


Để có bánh đúc ngon, khi nấu phải lấy đũa cả quấy liên tục thật đều tay sao cho bột không vón, không sát nồi. Lửa nấu bánh phải nhỏ và đều thì bánh mới chín và không bị khê. Bánh đúc đạt "chuẩn" là khi nguội phải có độ mặn, bóng mịn, không nồng vôi và khi cắt không bị dính tay.

Nhưng "hồn cốt" của món bánh đúc nộm lại nằm ở chính thứ nước canh màu trắng sữa béo ngậy từ vừng lạc. Người bán hàng phải rất cẩn thận trong khâu chọn nguyên liệu, vừng lạc phải hoàn toàn tươi mới nếu không chỉ cần có một hạt hỏng thôi thì cả nồi nước canh sẽ bị ám mùi rất khó chịu. Sau đó, vừng lạc được đem xay nhỏ và đun cùng với nước giá chần tạo thành thứ nước canh dậy mùi thơm, ngậy ngậy, béo béo nhưng không bị ngấy mà vẫn đảm bảo được vị thanh mát đầy hấp dẫn.

Với những nguyên liệu đơn giản, bình dị như gạo, rau, vừng, lạc cùng hương vị nhẹ nhàng, tinh tế, bánh đúc nộm là món chay, món quà ăn chơi mộc mạc chinh phục vị giác cả những người sành ăn nhất. Một bát bánh đúc nộm có giá 20.000 đồng.
(Nguồn:Mytour.vn (Theo VNE)