Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

Thơm như bánh cuốn Hà Nội ngày đông

Một sáng mùa đông Hà Nội thức dậy, thèm ăn một cái gì đó nóng, dễ nuốt mà không phải là bún, phở, tôi chợt nhớ ra bánh cuốn. Thế là khoác áo lại, bắt một chuyến xe buýt tới gõ cửa nhà người bạn phố Hàng Cót rồi hai người đủng đỉnh xuống Hàng Gà, “Bánh cuốn Phượng” đã mở cửa, đón những thực khách đầu tiên.

Quán nhỏ xíu, căn nhà số 68, mới sơn sửa lại nên nhìn nổi bật giữa những căn nhà tường vàng, mái nâu lân cận. Quán độc đáo ở chỗ chỉ mở cửa đúng từ 7 giờ sáng và hết khách lúc chưa đến 11 giờ trưa. Bàn ghế được xếp gọn nhất có thể do đặc thù nằm trong Phố Cổ Hà Nội, đất chật người đông.

Một khoảnh nhỏ- hơi nhô ra vỉa hè là chỗ ngồi của người chuyên tráng bánh, người chuyên rắc hành, thái chả cho khách, người chuyên lo trông coi xe, dọn dẹp bát đũa. Thế mà cứ đều răm rắp, ai có việc người đó, chưa bao giờ xảy ra cãi cọ, dù khách hàng có khi phải đứng xếp hàng mới đến lượt vào ăn.



Bánh cuốn Hà Nội ngon là phải nhìn rõ nhân bánh được cuốn tròn trong lớp bột gạo mỏng tang, ăn kèm cùng rau húng tươi thì không gì ngon bằng - Ảnh: Thúy Hằng

Xôi Hà Nội khắc khoải nỗi nhớ mùa đông

Xôi nóng đê...ê...ê.... Tiếng rao khan từ 23 giờ khuya đã trở thành thanh âm quen thuộc trong cái tĩnh lặng của phố phường đất Thủ đô. Hà Nội có nhiều món ăn, nhưng để nhớ về một thức quà bình dị, thấy quý hóa khi bỗng bắt gặp giữa đêm đông, chỉ có thể là xôi.

Lạ lùng xôi xéo
Một món ăn có cái tên lạ lùng đến mức những người Hà Nội chính gốc cũng không hiểu ai "khai sinh" ra cái tên ấy. Một người bán xôi lâu năm trên phố Bát Đàn tạm lý giải: “Xôi này ngon là phải nắm tròn đậu xanh đã đồ chín lại. Khách gọi đến đâu thì cắt xéo xéo nắm đậu xanh rải lên mặt xôi. Chữ xéo bắt nguồn từ đó chăng?”. Tạm thời cái tên kỳ lạ bị lãng quên, người ta chỉ biết bao nhiêu năm qua, xôi xéo đã thức dậy cùng người Hà Nội.


Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

“Đọ” bún thang ở Hà Nội

Được tiếng là món tinh túy của ẩm thực Hà Nội, nhưng bún thang đúng "gu" cũng không phải dễ tìm.
Kể cả những tiệm bán bún thang ngon nức tiếng tại Cầu Gỗ, Hàng Hòm, Giảng Võ… cũng tùy người ăn, tùy thời tiết mà nên chọn hay không.

Đơn giản nhưng rất kỳ công, bún thang giờ đã được “vác” ra thành món ăn no ở Hà Nội. Điều này hứa hẹn tương lai tươi sáng rằng chỉ chục năm nữa, nhiều người sẽ không thể biết nó chỉ là món ăn nhẹ, món “dồn” thức ăn còn dư của ngày Tết. Còn nhớ, ông Nguyễn Phương Hải - người đã bỏ công phục dựng mấy chục món ăn cổ của Hà Nội từng ta thán bún thang Hà Nội giờ chỉ còn là món bún gà thôi.


Hà Nội - quay đều những vòng xe

Nhóm đạp xe chúng tôi đã hẹn nhau phượt đêm Hà Nội từ giữa mùa thu, nhưng vì nhiều lý do nên chỉ khi gió đông thổi trên khắp nẻo đường phố, chuyến xe đạp đêm mới có thể lăn bánh khởi hành.

Điểm tập trung là trước Lăng Bác. Tối thứ bảy, gần đến giờ làm lễ hạ cờ, rất đông các bạn trẻ đứng chụp ảnh trước quảng trường lăng. Các bác trung niên đều đặn nhịp tập thể dục trong không khí se lạnh, lất phất sương.


Hoa bằng lăng nhuộm tím đường phố Hà Nội

Mỗi độ tháng 5 về. Bằng lăng tím ngắt trời Hà Nội, tím ngọt ngào cả nỗi nhớ không tên.
Cơn mưa rào chiều qua về ngang trên phố. Tiếng sấm rền vang như tiếng cười trẻ thơ trong trẻo. Vậy là mùa hạ đã về thật rồi! Mùa hạ về mang theo những nhớ những thương, những cảm xúc không thể gọi thành tên.

Và, mang cho cả đất trời Hà Nội, những sắc tím bằng lăng...


Lang thang gánh hàng rong Hà Nội

Hà Nội 36 phố phường với những mái ngói xô nghiêng, với những gánh hàng rong bạc màu rêu phong của phố cũ. Theo thời gian, Hà Nội đã thay cho mình một màu áo mới. Những bức tường rêu phong nơi phố cổ không còn như xưa. Thay vào đó là dãy nhà mái cao tầng, là những khu trung tâm thương mại rộng lớn.
Người ta chỉ còn nhìn thấy một Hà Nội xa xưa trong đáy hồ Gươm, hồ Tây và những gánh hàng rong mà người ta gọi là “kẻ chợ”. Người Hà Nội như nhìn thấy chính họ ở một thời đã qua.